Thứ Bảy, 21 tháng 12, 2019

Một ý thơ


Một ý Thơ ! ! ! 



Một đoá hoa hồng tươi đêm hạnh phúc
Nở trong hồn rạo rực cánh nhung êm
Khi đọc thơ em viết mỗi hằng đêm
Từ đáy ngực , chân thành không giả dối

Anh vẫn đọc từng bài thơ mỗi tối
Nối hồn em từng sợi với hồn hình
Giây thần kinh từng sợi tựa giao tình
Nhịp tim đập mỗi ngày thêm tha thiết

Em - Nàng Thơ - Tình thơ bất diệt
Đừng vội vàng lẫn lộn với tình yêu
Vì tình yêu ôi phức tạp lắm điều
Không giao cảm kết thân không lý lẽ

Đừng đùa giỡn với ái tình em nhé
Đừng ngây thơ nghịch lửa cháy thiêu thân
Em và anh mang sứ mạng thiên thần
Đem ngôn ngữ yêu thương truyền đại chúng

Em ghẹo anh , trái tim anh sắp rụng
Sợ dầu tràn lửa hận cháy tình thơ
Lửa bùng lên đốt hết cả mộng mơ
Cả hai đứa bỗng nhiên thành tro bụi

Nên em nhé , đừng đùa chơi , ngắn ngủi
Giữ tình bền , êm thắm , mộng luôn tươi
Đọc thơ nhau để giữ mãi nụ cười
Tình thi hữu sáng ngời trong kỷ niệm

Trời đêm xứ lạ đọc thơ
Đêm qua em ngủ có mơ mộng hồng
Có nhìn thấy mẹ về không
Thấy hoa trái mộng, thấy đồng lúa xanh

Có nhìn cò trắng bay nhanh
Gọi nhau buổi sáng trong lành trên cao
Có nhìn thấy sóng dạt dào
Có nghe gió thổi rì rào hàng dương

Có nhìn thấy cả quê hương
Vùng lên đổi mới phố phường thôn quê
Bao năm qua chửa đi về
Lòng như trĩu nặng hồn quê mỗi ngày

Tặng em một khúc thơ này
Cảm giao một phút, đưa tay, bắt chào
Mai sau rằng có ra sao
Giữ nhau một chút trăng thơ vào hồn








Chủ Nhật, 24 tháng 11, 2019

Tôi tìm Tôi.




 Vẫn biết là vô thường, sao Ta mãi vấn vương.
Có thể bao điều, trần gian Ta nợ kiếp người.



            

Tôi tìm Tôi

Tìm lại chút gì ngày xưa ấy.
Đã lạc mất mấy mùa xuân qua.
Tôi tìm Tôi, tìm trong ký ức.
Tìm lại chính mình, tôi tìm Tôi.

Trời Sài gòn chợt mưa chợt nắng.
Mưa như gôt rửa nỗi buồn tôi.
Rồi nắng lên, lòng tôi ấm lại.
Tôi tìm tôi dù nắng hay mưa.

Kỷ niệm xưa như mới hôm qua.
Lần lượt quay về trong ký ức.
Biết rằng tôi không thể tìm lại.
Một chút buồn vui đan xen lòng.

Kỷ niệm vẫn mãi là kỷ niệm.
Như một chút hương thơm cho đời.
Sau thất vọng càng thêm mạnh mẻ.
Vững niềm tin sống trọn kiếp người.


NauHoang




Thứ Tư, 23 tháng 10, 2019

Chiều mưa Sài Gòn




Sài Gòn buồn trong những cơn mưa
Gió mơn man thổi bay làn tóc
Nắng chẳng còn nghe hàng cây bật khóc
Anh chẳng còn sớm chiều đón em

Sài Gòn buồn mưa suốt cả đêm
Lạnh gánh hàng rong trong tiếng rao mải miết
Sài Gòn đêm ru hồn tiễn biệt
Hai phương trời xa dần theo tháng năm

Sài Gòn buồn nỗi buồn xa xăm
Yêu một thuở, một mối tình xưa cũ
Nỗi nhớ anh nhiều đêm không ngủ
Xa nhau rồi mới biết là của nhau

Sài Gòn buồn có hẹn kiếp sau
Hay sẽ trả cho kiếp này trọn vẹn
Yêu hết mình khi tình yêu đến
Anh mang tình Sài Gòn đi xa

Sài Gòn mưa...

Khánh An 2/10/2019
                                                                     
                                                                   

Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2019

Còn có bao ngày.







            





Thêm ngày để sống.
Ừ thì chúng ta sẽ già thôi. 
Ta không thể níu kéo thời gian ngừng trôi hay chậm lại. 
Điều mà ta có thể làm là duy trì sức khỏe và vui mỗi ngày.
Sáu mươi một vòng đời, chúng ta đã tất bật với cuộc sống mưu sinh, 
bốn mươi năm với bao bộn bề cuộc sống bởi vì ta không đủ may mắn 
để được sinh ra trong hoàn cảnh hưng thịnh, sung túc.
Giờ thì ta bước tiếp một vòng đời mới, với bao trải nghiệm,
 tuổi hoàng hôn biết còn có bao ngày... Thôi thì ta cứ vui sống, 
buông bỏ mọi phiền muộn, lo âu ...
Nắng chiều thấp thoáng bên hàng dậu, ta vẫn sống ...
Thấy các bạn mình đi đó đi đây ... lòng cảm thấy thật vui, 
vui vì bạn mình vẫn khỏe mạnh, đủ sức để tận hưởng cuộc sống
 của chính mình, sống cho mình.
Ngoài trời  mưa lất phất, vì cơn bão ập tới, 
nhưng lòng tôi thanh thản đến lạ kỳ. Chắc hẳn vì biết anh vẫn bình an. 
Cứ bình tâm mà sống, an tâm đợi anh về.





Sài gòn tối 2.9.2019.



....................................    Nau Hoang    ...........



Còn có bao ngày

Đêm ta nằm bóng tối che ngang
Đêm ta nằm nghe tiếng trăm năm
Gọi thì thầm, gọi thì thầm, gọi thì thầm
Đêm nghe trời như hú như than
Ta nghe đời như có như không
Còn lại mình
Đời bồng bềnh
đời buồn tênh

Còn đây có bao ngày
Còn ta cứ vui chơi
Rồi mai sẽ ra đi
Dù nhớ thương con người
Còn đây những đêm này
Còn em hãy yêu tôi
Đời đốt nến chia phôi
Dù nhớ thương cũng hoài

Trong cuộc bể dâu
Ôi trăm ngày phố xá
cũng trôi theo
Trong hội trần gian
Bao nhiêu ngày yêu dấu
Cũng không còn

Từng dòng nước mắt
Sẽ nhớ thương cho đời
Từng dòng nước mắt
Sẽ tiếc cho ngày vui
Người người yêu nhau
Đã mất nhau trong đời
Một ngày tăm tối
Khép nghìn sớm mai 



Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2019

Sống để yêu thương.





Lại thêm một tuổi, thêm trải nghiệm.
Ta trưởnng thành với thời gian.
Bao hĩ nộ sân si ái ố.
Cuộc đời này biết bao gian truân.

Cho dù bao sóng gió bể dâu.
Ta vẫn là Ta hiên ngang sống.
Không thẹn lòng, mình ta cứ sống.
Giúp ích đời, giúp người, chỉ thế thôi.

Còn có bao ngày ta vẫn sống.
Thời gian, là cột mốc cuộc đời.
Dù biết vô thường, vẫn vấn vương.
Còn nhiều điều, ta chưa thực hiện ...


HAPPY BIRTHDAY !
June 29th
....................................    Nau Hoang    ...........

Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2019

Rong Ruổi cuộc đời Tôi

Cần lắm sự bao dung.
Cần lắm một tấm lòng.
Buông bỏ bao phiền muộn.
Cuộc đời thanh thản hơn.




            

Vòng Đời.

Người xưa nói rằng : Thất thập cổ lai hy. Một người sống đến 70 tuổi xem như thọ, sống một đời người.
Nhưng ngày nay vòng đời dường như ngắn lại, chỉ còn 60 năm cuộc đời.
Xem ra tôi như trải qua một vòng đời, bắt đầu một vòng đời mới mà tôi chưa biết sẽ đi được bao nhiêu.
Người ta lại nói về kiếp này, kiếp trước và thậm chí kiếp vị lai. Với tôi, tôi chỉ nghĩ đơn thuần một vòng đời mình đã đi qua, bao nhiêu trải nghiệm cuộc sống, vui - buồn, hờn - giận. Niềm vui, nỗi đau ... nhưng đến giờ tôi không ân hận hay nuối tiếc gì.
Tôi biết tôi còn nợ người, nợ đời nên tôi cố gắng học sự nhẫn, buông bỏ mọi ưu phiền. Học cách tha thứ, yêu thương ...
Mỗi sớm mai thức dậy, biết mình vẫn tồn tại nơi cõi tạm này và cầu mong mình luôn bình an để trả nợ đời, nợ người, để chia sẻ những gì có thể với mọi người quanh tôi.
Cho dù còn một ngày để sống ...
Mọi chuyện đến, đi, đều có nguyên nhân, tôi học cách chấp nhận để tâm an, để sống tiếp ... học cách nhìn vào thực tế ... để sống bình yên , bao dung với cuộc đời này.

Với anh, cũng là mục đích sống của tôi. Dù ở xa hàng vạn dặm, một nơi nào đó ... Hãy nghĩ rằng có người để nhớ để thương.


Để mỗi khi buồn, thầm gọi tên anh ...

Nau Hoang


Thứ Bảy, 2 tháng 3, 2019

Hai mươi mùa nắng lạ




            

Em hai mươi tuổi - Em là nắng
Em hai mươi tuổi  - Em là mưa
Sài gòn nắng mưa - Em ngày ấy .
Còn là hạt bụi giữa hư vô.

Em hai mươi tuổi - Em bây giờ
Chân qua phố phường - Phố ngẫn ngơ
Sài gòn hai mươi mùa nắng lạ.
Em mây hoang đường sớm chiều qua.

Đi trong chuyện củ ngày xa xưa
Nhớ trong lòng cơn mơ lạ kỳ.
Em cứ ngỡ ngày anh trở lại
Em cứ ngỡ trong vòng tay anh.

Em cứ tưởng khi Gíáng sinh về
Ta cùng nhau đi lễ nhà thờ.
Em cứ tưởng mùa Xuân lại đến.
Cùng Anh , ta vui  đón giao thừa.

Em bây giờ, tuổi hoàng hôn đến.
Qua bao hai mươi mùa nắng lạ.
Nắng mưa, Đôi ta cùng chung bước.
Sài gòn hạnh phúc , ngập nắng mai.

Nau Hoang


Thứ Tư, 27 tháng 2, 2019

Tuổi Nào Cho Tôi

Còn tuổi nào cho Tôi.
Hoàng hôn khuất bên đồi.
Sáu mươi năm kiếp Người.
Tuổi hoàng hôn Tôi ơi.




            

Tuổi nào cho Tôi.

Tuổi thơ tôi là những ngày trong trường dòng, sáng - trưa - chiều - tối hòa nhịp cùng tiếng kinh cầu.

Đến khi vào trường cấp 2, khi đất nước có sự biến chuyển, ngôi trường gần nhà , với khoảng thời gian khó khăn, tuổi chỉ 13, chỉ biết vật lộn với với miếng ăn hàng ngày, cố gắng đến trường để dành từng con chữ.

Tuổi thơ sãi bước trên đồng, để chiều chiều vang vọng nghe tiếng nghé ngọ đàn trâu về chuồng.

Đến khi đủ tuổi vào trường, ngôi trường mái đỏ đơn sơ sau bụi tre làng, xa xa vang vọng lũ trẻ í a học vần ... Chỉ là sự tưởng tượng qua các giờ học môn Văn.

Rồi thời gian cứ trôi qua trôi qua ...Rong chơi một kiếp người .
Tôi vào trường sư phạm , 40 năm sự nghiệp đưa đò, chở bao thế hệ ... vào đời.

Còn tuổi nào cho tôi ...
Tuổi hoàng hôn xế chiều .

Với những lúc nhìn lá vàng rơi, chợt nhận ra tóc mình xen lẫn màu ráng mây chiều . . .

Tuổi cho Tôi với thân hình gầy guộc, mặt chạm nét thời gian, đôi chân cằn cỗi lê bước dài theo dòng đời.

Tuổi dành cho Tôi ... vẫn chờ đợi người phương xa. Bao yêu thương, nhung nhớ gửi theo làn gió đưa đến người... Để mỗi khi đêm về, nhớ càng nhớ thêm. Vẫn cafe một mình, vẫn bước đi lặng lẽ một mình.

Rồi nghĩ đến ngày trùng phùng, cho dù tóc bạc trắng, lưng đã còng ... khi hoàng hôn khuất núi. Dù chỉ còn một ngày để sống ... vẫn là tuổi hồng dành cho Tôi.

Hoàng hôn bóng ngã chiều.
Một mình bước liêu xiêu.
Con đường chiều hiu quạnh.
Mắt đăm chiêu trông chờ.

Nau Hoang


Thứ Ba, 1 tháng 1, 2019

Phôi Pha








Ôm lòng đêm,
Ôm cả nỗi cô đơn
Nhìn vầng trăng,
Bước chân người lữ khách  .
Ôi phù du,
Từng tuổi xuân  trôi qua.
Cuộc đời người,
 Như gió thoảng mây trôi ...

Chỉ một mình,
Lặng lẽ bước âm thầm.
Từng nhịp đập,
Tiếng tơ lòng thổn thức.
Vầng trăng sáng,
Song đôi cùng lữ khách.
Một cõi về,
Để hồn bớt quạnh hiu.






 
Designed by NauHoang and June 29