Ngàn nụ hôn ấm nồng say gởi gió
Về bên em nắng hạ rọi
hồ sen
Tháng bảy rồi ngàn vạn cánh hoa sen
Đang rực rỡ đẹp xinh như tranh vẽ
Khi em nghe những làn
gió nhè nhẹ
Chạm vào môi, trên mái tóc , bàn tay
Em biết là ngàn nụ thắm tình say
Anh gởi đến người thương nơi xa đó
Ngàn nụ hôn ấm nồng say gởi gió
Nụ thơm nồng ấp ủ vạn yêu thương
Thoảng hương trầm hương quế đất quê hương
Hoa sen thắm những ngày hè rạng rỡ
Đừng e ấp cũng đừng
vờ mắc cỡ
Chẳng ai nhìn , nghe tiếng gió đâu em
Giữa ban ngày hay bóng tối ban đêm
Khi gió chạm hãy nghĩ là anh nhé
Anh từ đó ... vì yêu em trẻ lại
Chẳng phải vì hoá chất đổi thay màu
Chỉ vì hồn hạnh phúc cạnh bên nhau
Nghe tiếng nói , tiếng cười vui khúc khích |
Từ độ yêu mỗi ngày là
phép lạ
Cứ ngất ngây trong
cảm giác thiên đường
Khi đang vào bối cảnh của yêu thương
Chăm từng chút , lo từng
ly ...say đắm
Anh từ đó biết yêu em
nồng thắm
Cách xa : buồn! không gặp : nhớ thêm hơn
Biết rằng em chẳng mấy khi dỗi hờn
Hương trầm lắng âm thầm sầu : anh khổ
Tình rực rỡ mối lương
duyên tao ngộ
Cánh diều thơ lộng gió vút cao bay
Giữa tầng không tiếng sáo ngọc ru ngày
Khi đêm đến , ánh trăng soi mỗi bước
Anh từ đó tấm lòng reo hạnh phúc
Hồn lâng lâng bay bổng mấy từng không
Phút thần giao hòa hợp tiếng tơ lòng
Tạ ơn mãi , Dấu yêu
thương , Thi Tứ
|
0 nhận xét:
Đăng nhận xét