Nỗi nhớ quê hương luống nghẹn
lời
Cách biệt bao năm , mòn mỏi
nhớ
Nỗi buồn lưu lạc mãi chưa vơi
Cách mấy trùng dương mấy dặm
trường
Thân mình lữ khách chốn tha
phương
Nhìn về quê Mẹ lòng đau xót
Viết những vần thơ trải nhớ
thương
Cách mấy con sông mấy biển xanh
Mấy đồi mấy núi tới quê mình
Cửu Long nước chảy rời bao
bến
Ngày đó bao nhiêu mộng thắm
lành
Buồn tôi day dứt mấy trùng
khơi
Nước mắt thương quê đã cạn
rồi
Gió bụi bao năm nơi đất khách
Chạnh lòng u ám với đơn côi |
0 nhận xét:
Đăng nhận xét