Nếu được về thăm lại chốn quê xưa
Anh mời em thăm lại Lâm Đồng đất đỏ
Hương cà phê, hoa lài
, tách trà nhỏ
Ngụm ấm lòng ngụm chân chất thân thương
Anh mời em dạo gót hồ Xuân Hương
Hoàng hôn buông rặng thông già xào xạc
Ghé Cam Ly chút nắng vàng ngơ ngác
Suối chảy hoài như khúc nhạc tình yêu
Dắt tay nhau em nhé lúc cô liêu
Đến viếng thăm này đồi thông hai mộ
Chuyện củ buồn bao năm rồi thổ lộ
Nhắc cùng ta chi những lúc chung tình
Đường sỏi đá chông gai có gập ghềnh
Có nhau rồi đâu nệ hà cực nhọc
Gió thổi vù anh thương em vén tóc
Anh mệt nhoài, em chậm giọt mồ hôi
Thác Frenn gần đó chẳng xa xôi
Qua ngọn đèo như dốc tình thử thách
Datanla nước trong veo ngọc thạch
Muôn sắc màu buông xuống như sắc hoa
Đỉnh Langbiang năm ngọn núi từ xa
Đừng lo sợ mình cùng nhau dạo cảnh
Từ trên cao gió vờn e mình lạnh
Nhường áo nhau thắm thiết mắt môi hồng
Em sợ không anh dắt vào tu viện
Domain DeMarie huyền dịu đến kỳ cùng
Câu kinh kệ giúp đời
qua cơn khó
Kể làm sao cho hết đường hết ngỏ
Vùng cao nguyên mơ mộng bốn mùa xuân
Rừng trong phố và phố ở trong rừng
Đẹp duyên dáng Đà Lạt quê tôi đấy
Nói tai nghe không bằng nhìn mắt thấy
Phải không em thành phố của vạn hoa
Anh đào, mai xanh
trắng Mi mo sa
Cả phượng tím, cắt
nhành lan thơm ngát
Dạo bao giờ cho hết vườn hết thác
Anh mời em ghé làng mạc dân mình
Thôn xóm nghèo người dân tộc thân tình
Nhấp rượu cần đêm lệ làng đốt lửa
Nắm tay nhau theo nhịp ta cùng múa
Trăng tròn treo đỉnh thông già cùng ngắm
Mình hoạ thơ hai đưa chụm đầu vui
Nụ hôn trao sao xao xuyến bồi hồi
Ôi có phải là liêu trai lạc lối
Đà Lạt ơi nếu ngày mai về được
Anh mời em thưởng thức chén trà thơm
Dạo vườn hoa ngắm thác đổ mù sương
Vui trong gió bốn mùa yêu thương nhé