Bâng khuâng
Nửa khuya thức
giấc nhớ người
Nhớ đôi mắt
biếc nụ cười dễ thương
Ngoài trời dầy
đặc màn sương
Mà sao lòng lại
vấn vương điều gì
Bâng khuâng
thầm hỏi lạ kì
Nhớ ai chắc
chắn chỉ vì nhớ ai
Một chiều khi
nắng nhạt phai
Tóc thề ai thả
ngang vai một chiều
Đêm nay nhung
nhớ thật nhiều
Đêm nay muốn
nói đôi điều người nghe
Tình này còn
mãi ấp e
Sợ lời chưa đủ
để che cuộc tình
Thế thôi lặng
lẽ một mình
Nửa vầng trăng
khuyết đứng nhìn tình tôi
Mượn bài thơ
viết xa xôi
Mong rằng em
chớ buông trôi tình này
Nhớ ôi ! dáng nhỏ gầy gầy
Tình tôi gói
ghém thật đầy trong thơ
Có em trải rộng
trời mơ
Sương khuya
không thấy bơ vơ lạnh lung
Em ơi ! xin chớ
ngại ngùng
Đêm nay em hỡi
! Có cùng nhớ nhau
Bài thơ tôi giữ
ngàn sau.
Nửa khuya một
bóng khát khao nhớ người
0 nhận xét:
Đăng nhận xét