
Hà Nội trời lập Đông
Hoa Cúc nở trắng đồng
Lung linh theo làn gió
Từng cánh mỏng đong đưa
Không hương cũng không sắc
Chỉ màu trắng tinh khôi
Nhuỵ vàng xen cánh trắng
Rực rở trong nắng vàng
Em có biết,
bây giờ tháng mấy…
Mà heo may,
giăng kín lối đi về…
Em có biết,
bên thềm hoa cúc
Nỗi nhớ, đêm
đêm lặng thinh…
Và em có biết,
bên trời thu tím
Lối anh đi,
mòn mỏi đôi chân…
Đã một đời
yêu em, mơ một đời bên em
Dẫu chỉ...